Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

TÌM LẠI GIÒ PHONG LAN! (Thơ)

TÌM LẠI GIÒ PHONG LAN! (Thơ)

Ôi khao khát trăm mong ngàn đợi
Đến hôm nay tìm lại được rồi
Giò phong lan ấy, em ơi!
Tên em là cả một trời ước ao!

Một loài lan chứa bao kỷ niệm
Mà người cha quý mến cho nghe
Khiến anh lây cái đam mê
Tuy rằng còn chửa biết gì yêu đương.

Ngày ngày vẫn đến trường vui vẻ
Tay trong tay hồn trẻ vô tư
Nhưng mà các cụ... hình như
Ở trọng thầm lặng đã ... "ư" cho rồi.
*

Khi mê mải giải bài toán khó
Lúc nhẩn nha tản bộ công viên
Có khi cụ lại thưởng tiền
Để cho hai đứa du thuyền Hồ Tây...

Ôi nhớ lắm cái ngày xưa ấy
Còn hồn nhiên chưa dậy sóng lòng
Vắng nhau thì nhớ thì mong
Mà nào đã biết một dòng lệ tương!

Rồi cuộc thế vô thường biến đổi
Cái "Đíp nôm" mong đợi tiêu tan!
Xót xa về với xóm làng
"Nụ hôn duy nhất" ... xé tan tim hồng!!!

Cứ khắc khoải đêm mong ngày nhớ
 
Sáu mươi  năm vẫn chửa phai nhòa
Tìm Lan...tìm cái ngày xưa
Để tim dậy sóng vô bờ khát khao!

BXP

* Tôi là cậu học trò nhà quê, ra tỉnh học có tính "học gạo", mong kiếm tấm bằng Đíp Nôm rồi đi làm kiếm tiền, cho nên tôi phải học giỏi. (Năm 1956, tôi tròn 18 tuổi, nếu đỗ Đíp Nôm, đủ tuổi đi làm). Tình bạn của chúng tôi vô tư, trong sáng, đã giúp nhau cùng học tốt... Tôi thường đến nhà bạn gái chơi và được bố mẹ bạn rất quý....Đấy là tôi suy diễn khi đã là cha, là ông, chứ thực ngày ấy không có ý niệm gì.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét